Mấy ngày nghỉ lễ đi du hí vào miền Trung với biển xanh cát trắng nắng vàng, cụ thể là biển Cửa Đại gần Hội An và nói chung thì rất là đẹp. Dẫn chứng luôn quả ảnh cho sinh động :))
Tranh thủ lưu lại tí dấu tích :D
Lưu xog nghĩ bỏ đi luôn thì phí quá nên tranh thủ nháy thêm mấy kiểu =))
Trước khi xách áo váy lên đường trong đầu vẫn mường tượng ra có 4 thứ chắc chắn sẽ ko thể bỏ qua trg chuyến đi lần này: Pháo hoa, Đèn lồng, Bào ngư và Mì Quảng. Kết quả là:
- Pháo hoa bắn 2 tối, tối đầu bay vào đến nơi thì ngta đang lũ lượt kéo nhau đi về rồi, tối thứ 2 thì nằm ngất trong phòng sau một ngày dài kéo lê cái cơ thể đột nhiên ốm yếu đầu nhức lưng đau đi quanh quanh ks trong bán kính vỏn vẹn 5km @.@ Thế là thôi, hết cả hoa vs hoét :( Còn chả = ngồi nhà xem TV :(
- Chả xem nhg thỉnh thoáng ngó qua ngó lại Ngôi nhà hạnh phúc VN vs Cho một ty, thấy Minh Hằng vs Mỹ Tâm đi chơi Hội An buổi tối chụp ảnh đèn lồng lung linh thấy thik ơi là thik, cũng hừng hực quyết tâm lần này đi là phải thu hoạch đc nhiều nhiều ảnh đèn lồng phố cổ rực rỡ lắm, cơ mà đến mới biết ngta chỉ thắp đèn lồng đẹp như thế vào ngày rằm thôi :(( Còn bt thì nhà nào bán mới treo nhiều, mà số nhà bán thì cũng đếm trên đầu ngón tay luôn :( An ủi đc 1 cái :-
- Lần trc đi Đà Nẵng cách đây tầm 8 năm, ấn tượng nhất là ĐN có bào ngư ngon tuyệt cú mèo, băm băm sốt sốt phi hành j j đấy, nói chung chỉ nhớ là rất rất ngon, mà lại còn rẻ nữa chứ, 20k 1 con to đùng = bàn tay ( hồi đấy ) luôn. Giờ quay lại thì e nó đã thuộc nhóm sinh vật quý hiếm, ngta chỉ còn có thể mua và bán để ngâm rượu chứ chả còn đâu để làm món ăn cho mình nữa :( Ôi 8 năm và con người đã ăn gần hết bào ngư của biển mình rồi :-
- Cuối cùng may cũng vớt vát đc mỳ Quảng. Mà MQ ở đây lạ lắm, mỗi quán thấy một vị khác hẳn nhau luôn. Nhg tóm lại thì là ngon :X Nhg dù sao thứ mình thấy ngon nhất trg chuyến đi lần này vẫn là ty quen thuộc: Merino socola chuối =)) Thật là mừng vì ở cái khu du lịch vắng vẻ quạnh hiu tưởng như là rất đắt đỏ ấy e nó vẫn chỉ có 10k như HN :)) Sướng :))
Thêm 1 thứ rất hay ho đc thử nghiệm lần này là Cano siêu tốc lúc đi ra Cù Lao Chàm :)) Khoang trong hết chỗ, thế là lủi thủi đi ra mũi ngồi, trong lòng có tí ấm ức vì nắng vỡ đầu thế này để da bánh mật biến thành da bánh cháy à :( Lần này đi còn ốm yếu nữa chứ, ốm yếu tới mức ko còn có sức để bôi kem chống nắng trg khi bt ở nhà có râm mát cũng hì hục bôi trát trc khi ra khỏi nhà 30', cực chăm chỉ và đúng theo lí thuyết. Nói thế đủ thấy cái mức độ ốm yếu uể oải nó trầm trọng ntn rồi đấy :(
Ôi đen thì có đen đấy nhg ra xong thì hết muốn vào vì... sướng quá :)) Cảm giác như kiểu Fast and Furious :)) Ngồi mũi mới thưởng thức trọn vẹn cái thú chồm lên rồi lại lao vụt xuống, sóng bắn tóe tung vừa mặn vừa mát, ko dám buông tay khỏi thành cano chỉ sợ nó mà chồm thêm vài phát là thôi... thuyền ơi ở lại ta đi nhé. Biển xanh nước trong, đẹp thì đẹp thật đấy nhg ngã xuống cũng ko hiểu vs cái trình độ ngo ngoe học bơi từ năm lớp 3, xog mỗi mùa hè ra biển ôn bài đc vài hôm có làm ăn đc j ko :))
Trong lúc ngồi trên ghế cứng mà người nảy như đệm lò xo thì đầu óc cũng có phần thăng hoa hơn bt :-j Tự nhiên lại nghĩ chắc mấy chú hay chơi trò phóng cano siêu tốc ngoài bãi biển cảm giác nó cũng đạt ngưỡng level này đổ lên. Xong bỗng nhiên tưởng tượng vào 1 ngày đẹp zời trời cao gió mát biển lặng sóng vỗ rì rào nào đấy, đc ngồi sau ôm eo ny xong 2 đứa phi cano phóng vèo vèo đạp sóng thì ôi thôi cuộc đời thật chả có j sung sướng hơn =)) Bonus thêm cái ảnh, nhìn có vẻ biển êm sóng nhẹ vậy thôi, ai có dịp cứ thử ra mũi thì sẽ biết là êm thế nào à nha @.@
Lên đến Cù Lao Chàm, ở đây có một cái đền thấy bảo rất thiêng, thờ đa thần, có Phật, Quan Công và 2 vị nữa, thờ nhiều vậy vì người dân ở đây sống dựa vào biển, họ khiếp sợ trước mọi thế lực thiên nhiên và thần thánh tứ phương. Mà đền thiêng thì chắc là quẻ cũng thiêng. Và đây là quẻ của mình...
Chả hiểu sao 2 năm nay toàn rút phải quẻ xấu ko à :( Nhưng đc cái mình sống cũng lạc quan lắm :)) Trên tinh thần là vượt lên số phận thôi :-j Còn thực tế vượt đc đến đâu thì vượt, ko vượt đc thì ít nhiều cũng tự an ủi bản thân biết trc để chuẩn bị tinh thần rồi :)) Cái này ko phải mê tín à nha, ngta gọi là duy tâm :D
Và tiếp đây thì xin giới thiệu vài bức paparazi các bố các mẹ trg lúc đang mải mê tác nghiệp cho mẫu vườn :)) Ôi càng nhìn càng thấy các bố các mẹ thật là đáng yêu ngoài sức tưởng tượng í :X
Từ đứng...
Ngồi...
... đến lăn lê bò trườn cũng ko ngại =))
Chung kết là đi chơi lần này chỉ có vài nét đặc sắc để kể lể vậy thôi vì tình trạng sức khỏe ko tốt, ko thì chắc chắn cũng còn xông pha khám phá thêm nhiều nhiều thứ hay ho nữa :D Hẹn Hội An vào một lần khác nhé ;)
Chia tay với cái nắng chói chang mặn mòi của vùng đất miền Trung, lần này trở về HN, về nhà với tâm trạng mong ngóng hơn bao h hết. Chẳng hiểu sao những lúc ốm và mệt như thế lại duy nhất chỉ muốn đc ở nhà. Mọi nơi khác, có đẹp, có dễ chịu như thế nào đi nữa thì vẫn thấy nó lạ lẫm lắm.
Chờ đợi mệt nhoài ở sân bay lại vì delay và delay. Mà delay chẳng phải vì VNA mà vì mỗi chuyến trc chuyến mình cứ có vài vị check in xong ko hiểu lại bỏ đi đâu làm tất cả mọi người phải chờ đợi và tìm kiếm, thậm chí có những người ngồi ngay trg phòng chờ mà đến h ko biết, loa gọi ko hay, tiếp viên giơ bảng chuyến bay đến tận nơi mới thèm giật mình cho. Hết hiểu nổi.
Chờ và đợi. Mệt mỏi và sốt ruột. Càng những lúc như thế lại càng chỉ muốn về nhà thật nhanh thôi :)
Chuyến bay ngắn, nên chỉ 1,2 cái chợp mắt đã thấy về đến HN rồi. Lần nào bay đêm đến lúc gần hạ cánh cũng bị đau tai vô cùng. Cảm giác mạch máu căng tức như muốn vỡ tung ra. Lần đầu bị thế thì sợ lắm. Giờ có kinh nghiệm rồi ko sợ nữa mà chỉ càng mong hạ cánh nhanh thật nhanh đi là sẽ hết. Bước ra đến ngoài cửa, hít hà một hơi thật sâu cái mùi lành lạnh của HN trở gió, dễ chịu quá đỗi và khoan khoái vô cùng. Nhà mình đây thật rồi :)
Kết thúc hành trình tặng mọi người chai Ken mát lạnh của một buổi tối lộng gió ven biển nhé :X